Search
Access times
- Total visits49,785,341
PARTNER
Green Leaf Vietnam Trading Service Co., Ltd.
Is the leading passenger transport service company in Vietnam! In 2019, Green Leaf VN has more than 500 passenger cars from 4 seats to 50 seats, new life, reaching 150 thousand arrivals. The rate of successful and punctual pickup is 99.97%.
* Japanese customer care staff always create peace of mind and trust for customers ...
Most read
- Phạm Hổ - Thơ viết cho nhi đồng
- Người của giang hồ (5): Lâm Chín ngón
- Thuật quan sát người (4)
- Người của giang hồ (11): Hải bánh
- Người của giang hồ (8): Huỳnh Tỳ
- Thuật quan sát người (2)
- Vài nét về tục Cúng Mụ, đầy tháng, thôi nôi
- Vài tư liệu về Tục thờ Thánh Mẫu
- Chùm thơ về Tây Nguyên
- Chuyện Sọ Dừa
Poem
20. GA CANH TUẤT (1970)
Trai thời chiến mấy người ba chục tuổi
Được trời cho cưới tình yêu
Nào ai khen tích trò trống mái
Ba khoan thêm tội cho Kiều
Rồi sinh con ơn trời không là gái
Chiến tranh biết hết khi nao?
Luân hồi nhân danh sông núi
Trí trai dài một ngọn lao
Rồi hôn con rồi kề vai đồng đội
Ga này ga cuối biết đâu
Dẫu là vậy vẫn là đời trăm tuổi
Lẽ người sống hết nông sâu.
21. GA CANH THÌN (2000)
Tóc bạc không lo bạc tóc
Khòm lưng không sợ lưng khòm
Chỉ sợ bút không còn lực
Cho hồn run rẩy trăng non
Không nhớ mình bao nhiêu tuổi
Nhựa xuân dâng ngực tràn trề
Mai nở rụng đầy một cội
Thân cành nẩy lộc non tơ
Đừng hỏi ga nào sẽ xuống
Ngựa phi tung bờm ngựa phi
Vay xuân cắt đầy máng cỏ
Ngựa xuân sức vó đang thì...
22. GA HẸN
Đem cặp môi thổi lửa
Nghêu ngao đọc Kiều giữa ga Hàng Cỏ
Mưa gió rét cắt dao
Người người rời ga vội vã
Chỉ có một thiếu nữ
Nghe thơ chúm chím miệng cười
Bỏ đi không nỡ
Quay lại tặng cây trâm
Hẹn gặp ga Thanh Minh
Thềm giao thừa ba mươi năm sau
Giật mình biết gặp Kiều
Năm ấy giao thừa Nhâm Tí (*)
Ba mươi năm sau
Lội tìm ga hẹn
Nào biết ga Thanh Minh ở đâu?
Khăn lụa ủ hai khẩu trầu
Ga Hòa Hưng mồ hôi rịn cổ
Chuyến tầu cuối người ra ga hối hả
Để lại vắng tanh cho một người chờ
Môi thổi lửa đọc thơ
Tàu chạy suốt Bắc Nam
Chở gió về đoàn tụ
Chợt gót hồng bước ra từ mai nụ
Tiếng gọi tình ấm ngát không gian
Trước thềm Nhâm Ngọ (*)
Nàng đưa tình đi lan man ga
Ba mươi năm xuống một ga đời
Mong đợi khi đầy khi vơi
Có trâm tình chứng giám
Hai khẩu trầu ngực tình ủ ấm
Thơ chờ người cay môi
Chúm chím nàng cười
Quạt yếm che vú hồng mắc cỡ
Nàng chẳng khen thơ hay dở
Nàng mừng tình sum họp
Áo lụa cỏ hoa mở tặng tình
Một giao thừa chín mọng...
___
(*) Nhâm Tí, 1972/ Nhâm Ngọ (2002)
23. KHÚC SANG TAI Ở ĐỀN GIẢI OAN
Gửi Thày giáo Hoàng Đạo Chúc
Thả thơ bay lên giọt khóc bà (*)
Giọt khóc hóa vào sông Oan
Sông Oan trong mây sông Oan không có người
Chỉ có gió hát lời sang tai...
Đã mấy năm nay bà Lộ không lai vãng cửa Trời
Bà ngự về cửa Đất
Nơi nhân gian xây cho bà Đền Giải Oan (*)
Ai đời có chuyện rắn độc
Tu luyện thành mỹ nữ trăng non
Bán chiếu gon
Tây Hồ buổi mai run rẩy gió xuân tình
Vú cau lụa yếm
Lưỡi thơ
Lưỡi thơ say thốc tháo đấng Trãi
Vú cau say nghiêng ngả đấng Vua
Vua chết có oan?
Trảm cửu tộc Trãi có oan?
Oan này Trời biết Đất biết...
Bà Lộ sang tai
Chuyện ta rêu đã phủ ngoài chân mây
Hôm nay ta lội về đây
Đánh trống cửa Trời
Kêu oan trái cho những người đang sống
Bớ Trời cao Đất rộng
Sao nỡ để cho nhân gian tuyệt vọng
Sống mòn sống nhục chết oan?
Giọt khóc trước Đền Giải Oan
Gió đang hát lời sang tai từ cửa Trời
Rền vang cửa đất...
Bắc Ninh, Tết 2013
24. TẠ LỖI NHỮNG LỜI RU
Bớ những lời ru các người từ đâu đến?
Sao không ngồi ngọn tre, ngọn đa
Mà ngồi lòng Bà lòng Mẹ
Để những lời ru cất lên thê lương thế
Để những lời ru ai oán thế
Ru nghiêng trưa nắng đứng chịu tang
Ru mớ đêm ướt buồn đất cát
Lời ru không vặt lông (*) cái vạc
Cũng xáo măng cò (*) nước đục nước trong...
Nghe tiếng bớ Bà hãi hùng
Hãi hùng Bà nín ru
Câu ru bật khóc
Giọt khóc không nín ru...
Nghe tiếng bớ Mẹ hoảng hơ
Hoảng hơ Mẹ nín ru
Câu ru mở vú
Giọt sữa không nín ru...
Từ òa oa Mẹ nở con ra
Con đã bú tiếng ru vú Mẹ
Vừa bú vừa khóc vừa xin
Mẹ ru con toàn giọt khổ, giọt buồn
Sao mẹ không nêm thêm giọt bùi, giọt ngọt?...
Chẳng dám bớ Trời, tôi gọi tôi ơi
Tôi ơi căm cụi viết trường ca quà vợ
(Ngày Em tặng tôi một nụ hoa người)
Tôi năn nỉ Nửa tôi
Đừng ru con bằng những câu ru của Bà, của Mẹ...
Nửa tôi vâng trong nghĩa vâng
Câu ru không có lỗi, câu ru không có tội
Khổ buồn không bởi tại câu ru
Đời khổ buồn tuôn chảy giọng ru
Anh hãy viết đời ta mắt phúc không mù
Cho em ru con, ru con...
Tôi bỗng thấy trường ca quà tôi trên tay em
Chữ nghĩa bỗng khô cành, rụng lá
Em làm sao ru xanh tốt được cây đời...
Tôi giật mình nghe tiếng bớ của con tôi
Tốt vút tươi vời
Tạ ơn Mẹ đã ru con những câu ru mặn chát nước mắt
Ba chắt bơi trong bể đời
Tạ ơn Mẹ đã ru con những câu ru lửa cháy
Ba tôi luyện trong lò xã tắc
Những câu ru thật khổ thật buồn
Nêm nếm đức tin Mẹ ru con thành con của Mẹ...
Tôi sụp quỳ theo tiếng bớ lặng lẽ
Tạ lỗi những câu ru của Mẹ của Bà
Tôi bỗng nghe bể đời muôn giọng sóng vỗ ca
Chào những câu ru buồn khổ nở hoa...
Sài Gòn 7.3.2014
25. LỤC BÁT BUỒN...
Ngồi buồn hỏi cá buồn không?
Lục bát lẳng lặng đáp trong mơ hồ
Chim nghe hỏi, đáp líu lo
Líu lo cho gió mềm bờ môi cây
Say đắm như thời trai đây
Mượn lục bát võng trăng đầy ngực em
Chợt nghe bước nắng ngoài thềm
Mơ hồ vọng đáp nỗi niềm vần xoay
Sớm chiều một khúc hôm nay
Buồn đêm nắng cạn mai đầy nắng non
Nhìn theo nắng vội ghe xuồng
Tự nhiên mắt gặp hoàng hôn tuổi đời
Nhím cười... tôi hỏi buồn tôi
Buồn ngâm lục bát thay lời tri âm
Lạ chưa trắc bổng bằng trầm
Lục bát buồn... bỗng... nứt mầm nở hoa...
Sài Gòn, 7.2015
26. NỬA TÔI
Tìm về chầm chậm Nửa Tôi
Nửa Tôi chầm chậm đến ngồi bên Thơ
Chờ anh dưới cột đồng hồ (*)
Anh trễ nửa giờ em vặn ngược kim...
Thế rồi em đợi nín im
Trong im ấy chất muôn nghìn mênh mông
Anh đi về phía non sông
Tay em vẫy nhớ cờ hồng bay theo
Anh đi về phía cheo leo
Lòng em mắc võng lưng đèo gọi trăng
Anh đi về phía tung tăng
Gửi mưa nước mắt giăng giăng mù trời...
Nửa về, ngồi thành Một Tôi
Cột Đồng Hồ Đâu Rồi?
Em ấp bồi hồi lên ngực trinh tân
Tiếng đồng hồ đập Hạ, Xuân...
Tay em vặn ngược bao lần Tôi ơi?
Em thì thầm ấm mềm môi
Hai đầu bạc cụng một lời yêu nhau...
__
(*) Thơ Lý Phương Liên
Sài Gòn 3.2014
27. RÍU RÍT ME BAY
/ Nghĩ đi/
Me bay, me bay... xuống áo tôi
Chỉ xin me đừng đậu lại
Kẻo mấy bà sồn tưởng tôi là thằng đốn
Trai đường...
Kẻo mấy em tơ nhí nhảnh mắt đến xin thơ
Về đọc nướng ban mai những điệu vần tán gái...
/ Nghĩ lại/
Thôi thì, me cứ bay, cứ bay
Đậu đầy áo tôi cũng được
Cho tôi thành cây me cũng được
Lát nữa mình của anh sẽ rũ áo cho tôi
Vừa rũ vừa nỉ non nhắn gửi
Vừa rũ vừa ỉ ôi khuyên răn
Vừa rũ vừa gào lên giận dỗi...
Những lúc ấy, tôi hiểu là mình yêu anh biết bao
Và tôi cũng yêu mình biết bao...
Gió bỗng lao xao
Me rùng mình trút lá
Thơ tôi cùng ríu rít me bay...
28. CÂY CÓ CHÂN
Sáng nào cũng như sáng nay
Ngồi đồng gốc Me đầu hẻm
Ly cà phê đá tứa đá
Hai điếu thuốc Con Mèo không buồn quẹt lửa...
Sáng nào cũng như sáng nay
Đàn xe lừa, ngựa cắm đầu cắm cổ chạy
Con đường trôi
Làm sao biết chúng trôi ra sông nào, bể nào
Sáng nào cũng như sáng nay
Bà bán vé số mập nứt vú rao bán thời trang ngày hôm qua
Cô bán vé số chân dài rao bán may mắn ngày hôm nay
Những nụ cười mắt cảm ơn không mua...
Sao bỗng sáng nay lạ thiếu lạ thừa
Vừa ngồi xuống ghế đã nghe Đất mách
Trời cho cây có chân
Me đã biết đi và đang chạy...
Tôi nhìn theo tay Đất
Thấy lũ lượt những cây là cây nhiều hơn cả rừng
Đang chạy như rôbô về phía Sông Ngâu
Tôi vội lao theo... gọi bớ
Bớ rừng cây kia, bớ Me già bạn ta kia
Các ngươi muốn qua cầu Cô Hồn ra biển, hả?
Biển mang mang thế làm sao các ngươi lội qua
Nước biển mặn thế làm sao các ngươi sống nổi...
Rừng vẫn chạy và cây Me già bạn tôi vẫn chạy
Thôi thì (là tôi nghĩ) cứ để họ chạy
Họ đã cầu xin Trời cho chân để chạy
Trời đã cho họ chân, cầu nguyện mà
Nguyện cầu nên tôn trọng...
Tôi lững thững về đầu hẻm của tôi
Đất cũng đã đi làm
Ly cà phê đá đang tứa đá
Điếu Con Mèo nhòa nhoẹt khói môi
Qua khói thuốc ảo mờ tôi thấy
Bà vé số nứt vú, cô vé số chân dài, đàn xe lừa ngựa
Đang tiếp rước chân Me quay về bằng lời trú Phật Bà
Sau lưng là bờ... sau lưng là bờ...
Bà bán vé số mập nứt vú đứng lặng một bên
Cô bán vé số chân dài đứng lặng một bên
Bỗng cùng cười đon đả khi thấy tôi mở mắt
Gật đầu cười mua dùm mỗi người một trúng chiều nay...
Sài gòn, Tháng Bảy/2015
29. TÍCH ROI MÂY
Giá Như...
Làm gì có chuyện Giá Như...
Bởi mẹ đã về trời làm hoa nắng
Đem theo cả roi mây dậy dỗ hiền từ...
Giá Như...
Mình đừng một mình cà phê sáng
Để Em Mèo (1) lười lại bập môi
Vui xuất ra khói, buồn nhập vào cười
Đầy lòng tôi những cười câm nín
Câm nín xa lắc, xa lơ...
Bữa kia đi học về buột mồm hỏi mẹ
Sao bàn thờ nhà ta lại thờ ông Mác, ông Nin?
Mẹ không đáp, chỉ roi mây bảo im
Mẹ không đánh mới sợ, tôi nín...
Câm nín xa lơ...
Xin mẹ cho cùng sang chùa
Chứng cảnh ông Lai cúi lạy trước Hai Bà (2)
Tạ lỗi ông cha xưa cướp Nước...
Mẹ nói một chữ: Không, mắt lừ nhìn roi mây
Dù biết mẹ chỉ dọa
Mẹ không đánh mới sợ, tôi nín.
Câm nín xa xa...
Hôm ấy Mẹ nghiêm trọng lắm
Mắt phóng ra roi
Nói với con hai điều
Điều một: Bồng bế nhau đi lễ Nhà Thờ
Nhớ lấy Giáng sinh này là Giáng sinh Bảy Hai (3)
Điều hai: Hãy đốt bài thơ Quả Mặt Trời (4)
Phải nhớ, Mặt Trời không có máu...
Tôi, điều một nghe theo
Và điều hai cãi lại
Sau này, bài thơ ấy vẫn in ra...
Câm nín xa...
Ngày thống nhất Bắc Nam
Lúc này Mẹ đã già
Chân đi không nổi tay làm sao cầm nổi roi mây...
Mẹ khóc mừng cùng dân tộc
Nhân mẹ khóc, tôi thưa xin Mẹ tha hương Sài Gòn
Mẹ hỏi nuốt nước mắt
Bỏ quê, bỏ Mẹ ư con?
Con cúi đầu
Khẩn khoản xin Mẹ cây roi mây
Mẹ không cho
Mẹ chỉ cho nước mắt...
Câm nín Vu Lan...
Ngày nào tôi cũng thấy Mẹ tôi
Ở trên Trời
Và ngày nào tôi cũng muốn hỏi mẹ tôi
Vì sao không cho tôi cây roi mây
Nhưng mãi sợ Mẹ buồn không dám hỏi
Bữa nay Vu Lan xin Người xá tội lời con
Mẹ cười chang chang nắng
Ta hóa roi rồi...
... (Khóc không thành tiếng)
Mẹ hóa roi rồi
Tôi nghe cười trong lòng sằng sặc
Thì ra Mẹ không muốn tôi dậy cháu con tôi
Bài roi câm nín...
Nói xong, Mẹ bảo vội đi việc nắng
Tôi nũng già hỏi thêm
Mẹ biết đấy, lòng con đầy tiếng cười câm nín
Biết rồi phải xả vào đâu...
Mẹ cười: Khóc đi cho cười hóa nước
Rồi Trời sẽ đổ trận mưa hoa...
Câm nín... bây giờ
Tôi một mình ngồi cà phê sáng
Bụng đầy cười
Chờ Trời đổ xuống trận mưa hoa...
Sai gòn, 7.2015
30. CA DAO HOANG ĐƯỜNG
Ai nhặt tôi thì nhanh nào
Tia nắng vãn sắp gửi vào áo trăng
Khoan khoan đừng gọi chị Hằng
Sinh ra nắng đã ăn nằm với em.
Anh hái tôi nào, nhanh lên
Tôi nhành hoa cỏ xanh men lên trời
Khoan khoan đừng vội mọc mời
Em ngồi sườn đồi đợi cỏ đã lâu
Sài Gòn, 6.1.2015
NNB.
Nguồn: Vườn năm nhà. Thơ 5 tác giả. Nguyễn Nguyên Bẩy & Lý Phương Liên chủ biên. NXB Hội Nhà văn sắp xuất bản.
Search
Access times
- Total visits49,785,341
PARTNER
Green Leaf Vietnam Trading Service Co., Ltd.
Is the leading passenger transport service company in Vietnam! In 2019, Green Leaf VN has more than 500 passenger cars from 4 seats to 50 seats, new life, reaching 150 thousand arrivals. The rate of successful and punctual pickup is 99.97%.
* Japanese customer care staff always create peace of mind and trust for customers ...
Most read
- Phạm Hổ - Thơ viết cho nhi đồng
- Người của giang hồ (5): Lâm Chín ngón
- Thuật quan sát người (4)
- Người của giang hồ (11): Hải bánh
- Người của giang hồ (8): Huỳnh Tỳ
- Thuật quan sát người (2)
- Vài nét về tục Cúng Mụ, đầy tháng, thôi nôi
- Vài tư liệu về Tục thờ Thánh Mẫu
- Chùm thơ về Tây Nguyên
- Chuyện Sọ Dừa